Tôi đã kết hôn với chồng được 12 năm nhưng cuộc sống của vợ chồng tôi chưa bao giờ có được hạnh phúc thật sự. 12 năm qua, tôi phải cắn răng chung sống với người đàn ông lười nhác, vô trách nhiệm… và đến bây giờ thì tôi cảm thấy quá mệt mỏi khi phải gồng mình lên để phục vụ người đàn ông mình không còn yêu thương ấy.
Tôi là giáo viên, còn chồng tôi không có công ăn việc làm ổn định. Anh không làm được gì ra tiền nhưng đi đâu, anh cũng khoe mẽ mình làm ra rất nhiều tiền, nuôi sống cả gia đình, vợ không cần phải đụng tay đụng chân lo bất cứ việc gì trong nhà. Không những thế, từ ngày cưới nhau đến nay, mọi công việc lớn nhỏ đều do tôi làm hết, anh chưa bao giờ giúp đỡ tôi làm bất cứ một việc gì, kể cả những việc nhỏ nhặt nhất.
Trong gia đình, tôi vừa làm vợ, làm mẹ, cũng đồng thời làm chồng, làm cha luôn. Từ việc kiếm tiền, nấu nướng, nuôi dạy con cái, chi tiêu mọi thứ trong gia đình, tôi đều làm hết. Còn anh suốt ngày ăn chơi lêu lổng, về đến nhà là chỉ biết ăn với ngủ, không bao giờ đụng tay vào bất cứ việc gì, dù vợ đang đầu tắt mặt tối làm mọi công việc nhà.
Nếu tôi ly dị thì con tôi sẽ sống ra sao? (Ảnh minh họa)
Đôi khi tôi tự hỏi, mình lấy chồng hay lấy phải một con bù nhìn bằng rơm? Anh không giúp được gì cho mẹ con tôi, đã thế, suốt ngày tôi phải làm việc gấp đôi, gấp ba lần người khác để trả nợ cho anh khi anh làm ăn thua lỗ, nợ nần bài bạc chồng chất.
Thật sự bây giờ tôi cảm thấy rất mệt mỏi. Tôi chỉ muốn ly hôn để thoát khỏi cuộc sống tù túng này… nhưng thật sự, để tìm ra lý do chính đáng và thuyết phục hai bên gia đình quả là điều khó khăn nhất với tôi. Mặt khác, tôi cũng rất thương và lo cho tương lai của con, đứa lớn năm nay đã 12 tuổi, còn đứa nhỏ 6 tuổi. Nếu vợ chồng ly hôn thì tôi rất sợ ảnh hưởng đến cuộc sống cũng như tâm lý của hai con.
Các bạn ạ! Bây giờ tôi phải làm sao đây? Chẳng nhẽ tôi phải nhắm mắt cam chịu sống bên cạnh người chồng lười nhác, bất tài này đến suốt cuộc đời hay sao? Bây giờ tôi không còn một chút tình cảm nào với anh nữa, chỉ muốn được giải thoát để sống một cuộc sống bình yên… nhưng nghĩ đến con, tôi lại không nỡ.
Bạn trẻ cuộc sống ạ! Xin hãy giúp tôi! Hãy cho tôi lời khuyên để giúp tôi thoát khỏi khó khăn này!
Tôi xin chân thành cảm ơn!