>
Đã từng có người bạn nói với tôi rằng : "có lẽ sẽ không có một thứ gì trên thế gian này có thể đem so sánh với tình yêu được .... Giả tỉ mà có thì chỉ có thể là một ly cà phê sữa..."
Thoạt đầu thì có mấy ai hiểu điều đó đâu, nhưng tôi biết người đàn ông mặc bộ đồ veston lịch lãm cùng với sở thích uống cà phê sữa ấy là người hiểu rõ cái vị đắng - vị ngọt thoang thoảng cùng hòa quyện với hương thơm êm diệu của một ly cà phê sữa.
Nhâm nhi từng ng ụm cà phê nâu (Nguời miền tôi thường gọi cà phê sữa với cái tên như vậy) Hoàng như một người đang trong cơn nghiện - thầm thì với tôi
- Mỗi một ngụm cà phê như một mối tình vậy... có ngụm thì đắng - có ngụm thì ngọt - có ngụm thì vừa đắng vừa ngọt. Cảm giác đó đan xen lẫn nhau cứ như lòng người.
Phải tôi quen với Hoàng đã từ lâu, từ rất lâu rồi, từ lúc hai đứa còn mài đít trên ghế nhà trường trung học. Hoàng là bạn thân với tôi từ thuở đó. Cuộc đời cứ như một cái sàn lọc tự nhiên vậy ... nó có rất nhiều chiếc lưới đan xen nhau và bất kì ai trong chúng ta đều phải một lần vướng vào chúng. Thế nên mới có người giàu - người nghèo, kẻ phong trần - người quỵ lụy.....
Hoàng vướng vào lưới tình từ khi chúng tôi bắt đầu học về giải phẩu cơ thể người. Hoàng đẹp trai và cao lắm - Thế nên dường như mọi sự chú ý của các bạn nữ trong trường đều đổ dồn vào anh bạn đẹp mã của tôi. Nhưng đời đâu cho ai quá nhiều thứ bao giờ, bên cạnh món quà trời ban ấy cậu bạn thân của tôi cũng trải qua không ít lần phải đau khổ bởi món quà đáng yêu mà thượng đế đã ban tặng. Chính vì thế
- Thôi mày đừng có buồn quá như vậy! Mày coi tao nè... chia tay bao nhiêu lần rồi có sao đâu ... rồi lại có một em khác sẽ đến với mày...! - Đó là lời khuyên của Hoàng bạn thân của tôi - kẻ đã từng không dưới 10 lần chia tay với bạn gái và dĩ nhiên nó đang khuyên tôi.
Giá như tôi được như Hoàng thì chắc có lẽ bây giờ tôi cũng có thể nói điều đó một cách dễ dàng mà không ngại miệng - chắc là vậy. Thế nhưng một điều trái ngược hoàn toàn so với cậu bạn thân là đây là lần đầu tiên tôi biết được chia tay là gì và đó cũng là lần đầu tiên tôi biết yêu. Mối tình đầu của tôi đựợc bắt đầu và kết thúc tròn đúng 6 tháng. Người xưa quả thực đã suy nghĩ thấu đáo khi nói câu: " Xa mặt cách lòng" - và cô ấy đã rời xa tôi sau 2 tháng được công ty điều đi công tác xa. Thế là mối tình đầu của tôi được khép lại bằng việc tôi chứng kiến nàng tay trong tay với sếp của mình đến dự buổi họp mặt báo cáo thành tích cuối năm và cũng là cuối cùng của tôi - 31/10, ngày Halloween.
Sau chuyện đó, nhận lời mời từ một người bạn, tôi chuyển công tác về một công ty kinh doanh khác với vai trò phó giám đốc Marketing. Sẽ chẵng có gì thay đ� �i một con người đang trong tình cảnh vừa bị thất tình như tôi nếu không có những điều bất ngờ và mới lạ.
Điều bất ngờ ấy đến với tôi vào đúng ngày làm việc đầu tiên của mình tại công ty mới. Cầm trên tay bộ hồ sơ xin việc làm sơ sài của một cô sinh viên năm nhất, tôi hướng mắt nhìn về phía cô với vẻ mặt thờ ơ.
- Em có thể tự giới thiệu về mình và cho anh biết vị trí em muốn làm việc ở đây không? - đôi mắt thẫn thờ của tôi vẫn chỉ nhìn về phía xa xăm nào đó
- Dạ thưa chú, con tên Anh. Con muốn xin vào làm ở phòng Marketing để bổ sung them kiến thức và kinh nghiệm bởi con học chuyên ngành Marketing ạ! Còn tự giới thiệu thì chắc trong sơ yếu lý lịch con có ghi rõ mà.! - Cô sinh viên nhìn hướng ánh mắt về phía tôi với chất gi� ��ng cao bằng hơi mũi và có vẻ hồn nhiên khiến tôi thoáng ngạc nhiên
Nhìn bộ hồ sơ một lúc tôi mới trả lời
- Trước tiên thì anh muốn đính chính với em là anh mới chỉ có 24 tuổi thôi nên có lẽ chưa đến nỗi phải bị gọi là chú. Thứ hai nữa là anh thực sự không thể nhận em vào thời điểm này mặc dù trong bộ hồ sơ của em có ghi rõ mục đích là muốn học tập và có thêm kinh nghiệm.
Làm sao mà tôi có thể nhận cô sinh viên ấy vào làm được khi mà trong hồ sơ ghi rõ phải đến cuối năm nay cô ấy mới đủ tuổi đi làm. Chắc phải đến công ty gia đình trị thì mai ra cô ấy mới có một chỗ để học tập và bổ sung kinh nghiệm đựợc. thôi thì chia tay sớm bớt đau khổ... Nghĩ như vậy nên tôi đành từ chối và cho cô sinh viên tên Anh ấy ra về trong điệu b� � mà tôi biết chắc rằng sự thất vọng và buồn bã đang chất đầy trong tâm trí.
Người ta nói, thật hạnh phúc khi được sống trên cõi đời này vì nó đẹp và lý thú biết bao nhiêu. Phải, cuộc đời sẽ thật sự đẹp nếu mọi việc đều đúng với những gì mình nghĩ nhưng cuộc đời lại lý thú ở cái nghĩa là không ai có thể biết trước được nó sẽ ra sao ...
Ngày làm việc thứ 2, đã có người đến khá sớm, sớm còn hơn tôi và càng ngạc nhiên hơn khi cái ổ chuột của tôi bỗng dưng trở thành thiên đường. Mọi thứ đều được dọn dẹp ngăn nắp và sạch sẽ. Tôi sẽ không ngạc nhiên nếu chỉ có tôi và giám đốc là 2 người giữ chìa khoá phòng này. Nhưng rõ ràng, anh sếp của tôi vẫn thường luôn đến sau tôi 30 phút và hôm nay cũng không phải là ngoại lệ. Cứ nh ư một ngày lạ lung đến với tôi vậy, hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, cô sinh viên mà tôi đã từ chối nhận hồ sơ đang loay hoay cố tắt vòi nước trong nhà vệ sinh cá nhân đựợc đặt trong phòng làm việc của tôi. Thấy vậy tôi liền bước đến và giúp cô nàng một tay
- Chào em, nếu anh nhớ không nhầm thì anh đã trả hồ sơ lại cho em rồi và anh cũng chưa hề giao chìa khoá phòng của anh cho em có phải không! - Vẫn ánh mắt ngạc nhiên tôi nhìn em nhưng lần này có vẻ khoảng cách gần hơn so với lần gặp mặt ngày hôm qua.
- Dạ! Em xin lỗi. Đúng là hôm qua anh đã không nhận em nhưng mà lúc em chuẩn bị đi về thì có một anh cũng mặc đồ lịch sự giống anh, cũng là nhân viên trong phòng này đã nói là sẽ nhận em và giao cho em chiếc chìa khoá phòng này và dặn phải d ọn dẹp sạch sẽ ạ!- Vẫn cái giọng hơi mũi và có phần ngây thơ ấy - Cô sinh viên nhìn tôi và nói thêm như đang cố chứng tỏ thực lực của mình trước nhà tuyển dụng
- Em hy vọng anh cho em cơ hội để đựợc làm việc ở đây ạ! Chắc chắn là anh sẽ không phải tốn nhiều công sức cho em đâu ạ !
Thôi rồi! người giao chìa khoá cho cô sinh viên này ngoài mình ra thì chỉ có mỗi một ông thôi.Tôi đang tự hỏi, sếp có dụng ý gì khi tuyển một nữ sinh viên chưa đủ tuổi đi làm này đây thì anh ấy đến và cười với vẻ khoan khoái.
- Chào buổi sáng ! các đồng chí! - ông này có gia đình theo cách mạng 3 đời nên có lẻ một chút gì đó đã thấm nhuần tư tưởng.
- Ủa thế này là sao vậy anh ! - tôi hỏi ngay về vấn đề khó hiểu này.
- Có gì đâu ! a nh thấy dạo này em cũng đang khá bận bịu về một số công việc với lại Sếp trên muốn phòng này phải có một chút hương gió mới chứ nam thịnh nữ suy thế này thì lấy đâu ra năng lượng để làm việc. Thế nên anh đồng ý cho cô bé này làm việc bán thời gian ở đây, không kí hợp đồng và cô ấy đã đồng ý. Từ giờ Các Anh sẽ là trợ lý của em nhé.... Hướng dẫn cô ấy nhiệt tình vào đấy cậu trai mới lớn thất tình ạ! - vẫn cái nụ cười hơi nhếch mép như châm chọc ấy, anh giám đốc như giao cho tôi một nhiệm vụ khá khó so với tấm bằng kinh tế mới ra trường của tôi.
- Từ nay mong anh hướng dẫn cho em ạ! - cứ như bắt được thẻ thông hành để vượt ải, cô nàng nhanh nhẩu cuối người về phía tôi.
Và chính xác đó là ngày 2/11 sau 2 ngày kể từ khi tôi chính thức chia tay với mối tình đầu - chia tay với công ty cũ - chia tay với cuộc sống cũ để bắt đầu với một cuộc sống mới - một công ty mới và cả một cuộc tình mới.
Cứ thể, bổng dưng tôi trở thành gia sư bất đắc dĩ cho một cô sinh viên với chiều cao 1 mét 63, cân nặng 50 kg có khuôn mặt nhỏ, tóc xoăn tự nhiên và luôn có một nụ cười rất tươi mỗi khi tôi gọi tên. Có lẽ em là cô gái của sự bất ngờ, em mang đến với tôi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, sự hồn nhiên, ngây thơ nhưng không đến nỗi khờ khạo. Đôi lúc lại có những cái nhìn khá sắc sảo, suy nghĩ như một bà cụ có khá nhiều kinh nghiệm trong chuyện tình cảm nhưng đôi lúc lại nhõng nhẽo như một đứa bé gái luôn đòi được nuông chiều. Thế là tôi làm gia sư kinh doanh cho em và ngược lại em làm gia sư tình trường cho tôi ...
Tôi bắt đầu có nhiều hơn những kỉ niệm với cô sinh viên năm nhất tên Anh ấy! đó là những kỉ niệm đáng yêu từ chuyến hướng dẫn khảo sát thị trường, những lần cùng nhau dắt bộ bởi chiếc xe của tôi cán đinh hay hết xăng dọc đường, từ những lần cùng nhau đi xe bus bởi tôi và cô hay bàn tán khá nhiều về chủ đề văn minh và lịch sự ở giới trẻ và tim tôi đập rộn ràng mỗi khi chiếc đầu bé xíu ấy ngả lên bờ vai của tô i mỗi khi chúng tôi ở trên xe bus.
Và rồi tối hôm ấy, đó là thứ 6 ngày 13 tháng 11 năm 2009. Phải - Ngày mà theo quan niệm Phương Tây thì đó là ngày chúa quỷ SaTan tái sinh và không biêt có phải là duyên tiền định không mà cũng hôm đó theo lịch của Phương Đông là ngày 23 âm lịch, cũng là một ngày đại kị của người Phương Đông. Tây hay ta gì cũng kệ đêm hôm ấy tôi nhận được điện thoại từ trợ lý nhỏ bé của mình.
- Sếp đấy à ! ngày hôm nay sếp đã nhận được điều gì xui xẻo chưa? - Cô mở đầu câu chuyện bằng cái giọng như trêu tôi.
- Hay nhỉ...! Hôm nay anh vô tình nhai phải một hạt sạn khi đang nhai cơm... chắc đó là điều xui xẻo nhất trong ngày hôm nay đó !
- ờ.. ờ... vậy đó hả? - Giọng nói nhỏ hẳn khiến tôi có phần nghi ngờ.
-� � Sao vậy ? em gọi cho anh thế này chắc có điều gì đó phải không? Có gì cần sếp nhỏ hướng dẫn nào? - Chúng tôi vẫn thường đùa với nhau như vậy bởi sếp lớn là anh giám đốc còn tôi thì đương nhiên là sếp nhỏ rồi.
- À ! em tính mang đến cho anh điều xui xẻo trong ngày này nếu anh chưa bị xui thôi!!
- Hả ...! Không ngờ em cũng ác quá nhỉ ? mà chuyện gì xui xẻo đến mức đáng để em mang đến cho anh vào thứ 6 ngày 13 này vậy ? - Tôi cũng có chút tò mò về cô nàng nữ hoàng bất ngờ này.
- Anh phải trả lời em cái này trước đã !
- Rồi em nói đi, anh đang nghe nè! - với sự tò mò và thích thú với những trò cô nàng này bày ra tôi đành chấp nhận
- Có bao giờ anh cần một người thay thế trong chuyện tình cảm chưa ?
Tôi khá bất ngờ về c� �u hỏi này, dường như đã có một điều gì đó khiến tôi cảm thấy lồng ngực như muốn trở thành một cái DISCO Bar chỉ dành riêng cho con tim tôi nhảy.
- Có , anh đã từng muốn có một cái gì đó để lấp vào khoảng trống trong con tim anh, cái khoảng trống đã khiếp anh rơi vào vực thẳm của sự chán chường và bất cần. Nhưng tại sao em lại hỏi như vậy?
- Bởi vì em đã biết tất cả, và em không muốn mình là người thay thế. Anh biết đấy người thay thế sẽ mang đến cho anh những cảm xúc mà anh đã bị tước mất, có thể sẽ mang đến cho anh những niềm vui để xoa dịu nỗi buồn tinh thần của anh nhưng thực sự đó không phải là điều mà anh cần, nó không lâu dài và vĩnh cửu. Hôm nay là thứ 6 ngày 13, em không muốn mình là người thay thế
- Anh xin lỗi ...! - Phải, tôi đã từng nghĩ em là người thay thế cho hình bóng của mối tình đầu. Tôi sợ mình sẽ lại một lần nữa đau nên không dám nói gì cả, tôi không dám yêu em ... nhưng cuộc sống một lần nữa đã mang niềm đau ấy đến với tôi vào đúng ngày mà đa phần đều cho nó là ngày của sự xui xẻo và tôi đã được em tặng cho sự xui xẻo ấy.
- Vậy là anh biết điều xui xẻo em muốn dành cho anh rồi chứ? - Tôi ngạc nhiên khi đến giờ phút này em vẫn dành giọng nói ngây ngô và đáng yêu ấy cho tôi - cho người đã từng coi em là người thay thế. Tôi im lặng và chắc chắn một điều sau cuộc gọi này em sẽ không còn ở bên tôi nữa... và tôi sẽ bị mất đi cô gia sư tình trường đáng yêu.
Cảm giác sắp mất đi một cái gì đó thật khó chịu. Tôi muốn tìm mọi cách để c� �u vãn tình thế này, tôi muốn nói với em rằng anh đã lầm - anh đã lầm khi yêu em bằng cách yêu của tình yêu trước mà đáng lẽ anh phải nhận ra rằng chúng không hề giống nhau - anh đã lầm khi nghĩ rằng sẽ chẳng điều gì xảy ra đâu bởi tôi đâu hề nói yêu em. Và cuối cùng anh muốn yêu em nhưng bây giờ anh biết làm sao khi sự thật trần trụi đã được chính em phơi bày.
- Phải,em muốn anh nhận lấy sự xui xẻo này như một lời cám ơn anh đã bên cạnh em những lúc em buồn nhất. Ngày em gặp anh đầu tiên cũng là ngày em phải chia tay với mối tình mà em đã phải mất 2 năm chăm sóc nhưng để rồi ...Ngày đó em giận anh lắm bởi anh không bị em quyến rũ mà phũ phàng đuổi em về.Nhưng 13 ngày được làm việc cùng anh, được anh hướng dẫn và có đôi lúc tâm sự cùng anh lại k hiến em không thể giấu mãi điều này được. Em không muốn anh phải đau khổ sống với tình yêu đã chết ấy... Em không muốn mình là người thay thế... Em muốn mình là người yêu của anh ... Là bạn gái thật sự của anh... Em yêu anh! - Giọng nói nhỏ bằng hơi mũi ấy dường như đang nấc nghẹn với những giọt lệ khiến tôi như không còn chút sức lực nào. Tôi bất ngờ khi em nói lên điều đó và như một phản xạ vô điều kiện
- Anh cũng yêu em ! anh xin lỗi nhưng em sẽ không phải là người thay thế ...Anh hứa đấy!
Trái tim tôi như muốn vỡ tung trong niềm vui sướng ấy. Quả thật nữ hoàng bất ngờ của tôi đã dành cho tôi một bất ngờ quá lớn. Tôi như kẻ điên chợt bừng tỉnh bởi sự ngây thơ và đáng yêu ấy. Từng sớ thịt trong tôi như được tiếp thêm sức mạnh và tôi cất tiếng hát vu vơ giữa bầu trời đêm ấy.
Cứ như một ly cà phê sữa, em mang đến cho tôi từng cảm giác đắng - ngọt và nồng nàng cảm xúc. Tôi yêu em và chắc chắn rằng tôi sẽ chấp nhận sự đau khổ nếu một ngày em phải rời xa tôi bởi tôi chỉ cần ngày hôm nay, ngay bây giờ tôi được yêu em....
Vậy đó, ai nói thứ 6 ngày 13 là ngày xui xẻo, nếu vậy thì tôi đã nhận được một điều xui xẻo ngọt ngào..................